Khương Bồng Cơ không hề sợ sệt, trên mặt cũng không có sự thấp thỏm nào, như thể đã có dự tính từ trước.
Cậu thanh niên với gương mặt lạnh lùng chợt hiện lên vẻ hứng thú, anh ta nói với Ngụy Uyên: "Công Tào tiên sinh, đến phòng khách nghe vị tiểu hữu này nói đã. Tốt nhất là để mọi người lui hết xuống, vị tiểu hữu này chắc sẽ không để tiên sinh thất vọng đâu."
Ngụy Uyên nghe vậy thì ngạc nhiên, nhưng mà ông ta cũng là kẻ tinh ranh, nhanh chóng giấu đi tâm tình đó, nghiêm mặt nói: "Qua đây."
Khương Bồng Cơ lên tiếng ngăn cản, "Thầy đừng vội, trước khi giải thích học trò có một yêu cầu quá đáng, xin thầy đồng ý."
"Nói đi!"
"Học trò mạo muội, mong có thể gặp tất cả nữ quyến trong hậu viện của phủ, bao gồm cả tỳ nữ."