Trong phòng ngủ của Tiểu Bảo.
Ninh Tịch ôm Tiểu Bảo trong lòng nhưng trong đầu lại bắt đầu ấp ủ kế hoạch "đánh cắp bánh bao" của mình.
Tuy tạm thời có thể kéo dài được chút thời gian, nhưng sớm muộn gì cô và Tiểu Bảo cũng phải xa nhau, huhuhu, cứ đưa bánh bao nhỏ đi phiêu dạt khắp nơi cho rồi!
Đang nghĩ lung tung thì bên tai truyền tới một âm thanh trầm thấp.
"Đang nghĩ gì thế?"
"Trộm bánh bao!" Ninh Tịch buột miệng nói ra.
"Hửm..." Người đàn ông khẽ cười.
Lúc này Ninh Tịch mới phát hiện ra người vừa tới nói chuyện là Đại ma vương, cô giật mình ngẩng lên: "!!!"
Xong đời! Lỡ nói ra lời "đại nghịch bất đạo" mất rồi!
"Cùng nhau không?" Lục Đình Kiêu bỗng hỏi một câu nghe có vẻ chẳng liên quan gì.
Ninh Tịch ngẩn ra, sau khi hiểu được ý của anh hai má cô liền nóng bừng lên.
Không ngờ Đại ma vương lại hỏi cô có muốn cùng trộm bánh bao với nhau không! Thế này thì cửa sau hơi to quá rồi thì phải!