"Tuyết Lạc, con trách nó làm gì, con bé cũng không nói sai!" Trang Linh Ngọc chạy qua kéo tay con gái, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô ta mà đau lòng: "Không ngờ sẽ phát sinh chuyện thế này, con đã phải chịu ấm ức rồi!"
Ninh Tuyết Lạc yếu ớt nói: "Mẹ, con không ấm ức cái gì, chuyện đêm nay thật sự con không thèm để ý. Chì cần anh Diễn thật lòng đối xử tốt với con là được, thái độ của những người khác đối với con thế nào cũng chẳng sao! Con thật lòng yêu anh Diễn chứ không đem anh ấy thành công cụ lấy le với người khác! Chẳng qua là chị... cách làm của chị tối nay... thật làm con đau lòng... con thật sự không biết sao chị ấy phải đối xử với con như thế..."
Tiểu Linh vội vàng chen thêm một câu: "Đại tiểu thư, chuyện này còn phải hỏi sao? Do Tô thiếu gia cầu hôn cô! Ninh Tịch ghen ăn tức ở, không muốn nhìn thấy cô vui vẻ!"