Khóe miệng của Giang Mục Dã hình như giật giật vài cái, thuận miệng ừ một câu: "Ừ."
Giới giải trí là nơi cực kì chú trọng tư cách và sự từng trải, đối phương dù sao cũng là bậc tiền bối, Ninh Tịch làm hậu bối nếu đã nhìn thấy chắc chắn phải chào hỏi, cho nên mở miệng chào một câu: "Tiền bối ạ!"
Kết quả, Tô Dĩ Mạt làm như không nhìn thấy, ngay cả một cái liếc mắt cũng không thèm cho, tiếp tục hỏi han Giang Mục Dã: "Tiểu Dã, nghe nói cậu định nhận đại diện quảng cáo game hả?"
Ninh Tịch chỉ làm những việc mà mình nên làm, nếu Tô Dĩ Mạt đã tỏ thái độ như thế, cô tự nhiên cũng không cần thiết phải nhiệt tình làm gì.
Giang Mục Dã: "Làm sao?"
Tô Dĩ Mạt nhíu mày: "Sao tự nhiên lại nhận đại diện quảng cáo cho game thế?"
Giang Mục Dã: "Nâng đỡ cho Tiểu sư muội mà thôi!"