"Chuyện gì?" Ninh Tịch nghiêng đầu hỏi.
Có phải là vì thích một người nên cho dù cô ấy có làm cái gì thì vẫn thấy đáng yêu? Lục Đình Kiêu không kìm được đưa tay lên xoa đầu cô: "Cô có thích kim cương không?"
"Hả?" Ninh Tịch không ngờ anh đột nhiên lại hỏi một vấn đề kì quái như vậy: "Tại sao lại hỏi cái này?"
"Hôm nay là sinh nhật cô, Tiểu Bảo muốn chuẩn bị quà sinh nhật cho cô, hình như là kim cương, thằng bé lo cô sẽ không thích nên tôi hỏi hộ nó." Lục Đình Kiêu nói mà mặt không đổi sắc.
"Hoá ra là vậy à…" Ninh Tịch nghe thế liền gãi đầu, sau đó nói: "Cái này thì… chắc chẳng có cô gái nào không thích kim cương nhỉ? Nhưng mà chỉ là sinh nhật mà thôi, một đứa trẻ như nó tặng tôi thứ quý giá như vậy, tóm lại thì cũng không được hay cho lắm, không cần phải làm thế đâu. Tự làm thứ gì đó thì tốt hơn nhiều!"