Ninh Tịch nói xong con ngươi lập tức xoay tròn: "Boss đại nhân, anh thích kiểu vợ thế nào? Hiền lành? Mạnh mẽ? Hài hước? Đáng yêu? Hay ngốc nghếch?"
Lục Đình Kiêu liếc cô một cái: "Thích hết."
Khóe miệng Ninh Tịch cứng đờ: "Hựm... Boss đại nhân, anh cũng quá... bác ái rồi đấy..."
Lục Đình Kiêu: "Vì đó là em." Vì là em, nên mới thích hết.
Ninh Tịch: "..." Giờ tôi yếu đuối lắm, không chịu nổi đòn này của anh đâu, cẩn thận tim không chịu được lên cơn đột quỵ giờ.
Tại khách sạn năm sao nào đó ở thành phố DiBu.
Đã ba ngày không có tin tức gì của Ninh Tịch, Quách Khải Thắng sắp sốt ruột phát điên, "Mục Dã à, người tối qua cậu tìm là ai thế? Rốt cuộc có đáng tin không?"
Giang Mục Dã đen mặt, không nói gì.
Không đáng tin?
Nếu người này không đáng tin thì chẳng còn ai đáng tin nữa đâu.