Cung Thượng Trạch nói xong thì vẻ mặt hơi tối: "Dù gì tôi cũng đã làm hết khả năng nhưng mà phần thắng của chúng ta lần này không lớn. Năm này phần thưởng lớn như thế chắc chắn Đới Uy sẽ lựa chọn tác phẩm tôi đắc ý nhất..."
Sắc mặt Ninh Tịch cũng không khá hơn, đối với Cung Thượng Trạch mà nói thì trận chiến lần này rất khó đánh.
Bởi vì đối thủ của cậu ra không phải ai khác mà là chính mình.
"Không sao, cố hết sức là được rồi, lần này không được thì còn lần sau, lần sau nữa... Một ngày nào đó cậu nhất định có thể chiến thắng bản thân mình. Khả năng của cậu là vô hạn mà đối phương chỉ có một đống thiết kế chết, rồi cũng đến lúc dùng hết mà thôi, không việc gì phải sợ!"
Cung Thượng Trạch nhìn đôi mắt sáng ngời của người trước mắt, thân thể yếu ớt như thể được rót vào một nguồn năng lượng mới bèn dùng sức gật đầu mạnh một cái: "Đúng vậy!"
"Tốt lắm, yên tâm mà nghỉ ngơi đi, ngay mai còn có một trận đánh lớn đấy!"
...
Ngày hôm sau.