Tịch lão gia tử còn đang định tức giận vì câu "mấy thứ linh tinh" của con trai nhưng nghĩ đến tình cảnh cháu trai mình bây giờ cũng chẳng nói nên lời.
Ông dù tin Phật nhưng không có nghĩa ông chấp nhận cho cháu trai mình làm hòa thượng...
Ninh Tịch thấy cha mẹ với ông của Tịch Thế Khanh đối thoại như vậy cũng hiểu, tại sao con người Tịch Thế Khanh lại tốt đến vậy.
Người lớn trong nhà đều là những người ôn hòa biết quan tâm, đầu tiên là an ủi cô rồi đến tận giờ vẫn chưa nói một câu hoài nghi hay chỉ trích nào, đều là đổ lỗi cho bản thân chính họ.
Chính bởi như vậy Ninh Tịch mới càng thêm áy náy.
Người ta vất cả mãi mới nuôi lớn được một cậu con trai, kết quả lại bởi vì cô mà đi làm hòa thượng, cô đúng là đã tạo nghiệt lớn rồi!
Vốn còn có chút không chắc chắn nhưng nghe bọn họ nói chuyện thì hiểu nếu bọn họ cũng không tìm được nguyên nhân khác vậy chỉ có thể vì chuyện tối hôm qua. Lúc ấy vẻ mặt của Tịch Thế Khanh cũng có chút... không đúng...