Lục Cảnh Lễ muốn ra ngoài chạy như điên một vòng!
Thật hâm mộ quá! Có con trai thật tốt!
Giống như có thần trợ giúp vậy!
Đại khái là vì hạnh phúc đến quá bất ngờ nên Lục Đình Kiêu không kịp phản ứng lại.
Mặc dù Tiểu Bảo vẫn là lá bài tẩy lớn nhất của Lục Đình Kiêu nhưng đây là lần đầu tiên Tiểu Bảo chân chính trợ giúp anh như vậy.
Là bởi vì chuyện tối nay sao?
Đúng là trong cái rủi có cái may!
Cuối cùng thì Lục Đình Kiêu ở lại, chó độc thân Lục Cảnh Lễ khóc như mưa đi về nhà một mình.
Trong phòng ngủ.
Ninh Tịch nằm với Tiểu Bảo trên giường, hát ru dỗ nhóc ngủ còn Lục Đình Kiêu ngồi mép giường phía bên kia, một đoạn ống tay vẫn được Tiểu Bảo nắm lấy.
Đợi Tiểu Bảo ngủ rồi, Ninh Tịch hỏi: "Nếu không thì tối nay anh ngủ với Tiểu Bảo đi? Tôi ngủ phòng dành cho khách."
"Ngủ cùng nhau." Lục Đình Kiêu nói.
Ninh Tịch nghe vậy thì sửng sốt, lúng túng gãi đầu một cái: "Như vậy hình như không ổn lắm?"