"Sao mặt anh trông cứ như cả người bị bòn rút hết sạch sinh khí vậy? Trên đảo lắm gái đẹp quá à?" Lúc Ninh Tịch nói câu này, để tránh dạy hư bánh bao nhỏ cô phải bịt tai bé lại rồi mới hỏi.
Thấy Ninh Tịch tới, Lục Cảnh Lễ trở mình bò dậy, nhìn chằm chằm Tiểu Bảo, bực tức lên án: "Cô còn dám hỏi tôi à, cô đi mà hỏi thằng oắt con của cô ấy, hỏi xem vừa xong nó đã hành hạ tôi thế nào?"
Chiếc bánh bao nào đó liền chớp cặp mắt to ngây ngô, tỏ ra vô tội.
Ninh Tịch nhìn Lục Cảnh Lễ, lại nhìn bánh bao nhỏ, tất nhiên là cô sẽ tin bánh bao của cô rồi: "Bớt nói xấu người khác đi! Liên quan gì đến bảo bối nhà tôi?"
Lục Cảnh Lễ nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu ma vương lúc này đang ngây thơ như một tiểu thiên sứ, tức không chịu nổi: "Này, thằng nhóc thối kia, đừng có giả bộ nữa! Còn giả vờ à! Để xem gia đây vạch trần bộ mặt thật của cháu ra!"