Cởi áo khoác, Lục Đình Kiêu vừa sửa lại tay áo vừa nói: "Tôi vẫn còn phải xem một lúc nữa, em có thể vào phòng trong để nghỉ ngơi, nhìn sắc mặt em có vẻ tối qua ngủ không ngon?"
Ninh Tịch sờ vành mắt đen sì: "Tối qua phấn khởi quá nên xem kịch bản cả đêm..."
Lục Đình Kiêu: "Đi chợp mắt một chút đi, xong tôi sẽ gọi em."
"Ông chủ đang làm việc mà tôi đi ngủ thì hình như không tốt lắm đâu?" Ninh Tịch cảm thấy không ổn.
Lục Đình Kiêu liếc cô một cái: "Em không ngủ cũng chẳng giúp được gì, nhưng em ngủ rồi thì tôi sẽ yên tâm hơn."
Ninh Tịch: "Vậy tôi đi ngay đây!" Tốt nhất là cứ tránh ở chung một chỗ với Đại ma vương đi... Đại ma vương sắp không khống chế được năng lực hút gái rồi...
Vừa dứt lời, Ninh Tịch đã bay như một làn khói vào phòng nghỉ...
Phong cách vẫn là kiểu đơn giản lại lạnh lùng quen thuộc, nhưng mà... có lẽ là nơi Đại ma vương đã từng ngủ nên lại lộ ra vài phần ấm áp...