Annie khẽ ho một cái, giọng nói dường như có chút ngại ngùng: "Lão Đại… anh ấy… mấy hôm trước... mấy hôm trước... nửa đêm nửa hôm rồi mà còn ngồi trên boong thuyền…"
"Ngồi trên boong thuyền làm gì! Cái con bé chết tiệt này em có thể nói một hơi cho xong được không? Muốn anh sốt ruột chết hả?"
"Ngồi trên boong thuyền viết thư tình cả một đêm!!!" Không cần nghĩ cũng biết ở đầu bên kia mặt con bé đã đỏ đến mức nào...
Trên trán Ninh Tịch hiện lên một đống vạch đen: "Anh còn tưởng chuyện kì quái đến thế nào chứ, cái này sao em cứ lúng búng mãi nửa ngày mới nói được thế?"
Annie ngập ngừng: "Tịch, thư tình của Lão Đại, hình như là viết cho anh mà... đúng không?"
"À..." giờ thì đến lượt Ninh Tịch lúng túng.