Chỉ có điều chuyện tối nay đã định trước sẽ không như họ mong muốn.
Lúc giám đốc khách sạn vội đến suýt chút nữa hộc máu thì ngoài cửa đột nhiên có một nhân viên vội vàng chạy vào nói nhỏ với ông ta mấy câu.
Không biết giám đốc nghe được cái gì mà vẻ mặt trở nên khiếp sợ, sau đó vội vàng chạy đi đón.
Vừa mới ra tới ngoài cửa đã thấy hai hàng người đứng xếp hàng nghiêm chỉnh. Trong tay mỗi người đều đang bưng những nguyên liệu nấu ăn tươi mới nhất...
Số lượng lớn như vậy... rốt cuộc đối phương là dạng người gì?
Chẳng lẽ... chẳng lẽ là vị kia...
Trong đầu giám đốc chỉ thoáng qua suy nghĩ này, nhưng cũng không kịp nghĩ nhiều chỉ nhanh chóng tranh thủ đưa bọn họ vào.
Nguyên liệu nấu ăn quan trọng hơn!
Từng thùng đồ ăn tươi sống được ướp lạnh dần dần được đưa vào, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng.
Hy vọng cuối cùng của Ninh Tuyết Lạc cũng bị dập tắt, vẻ mặt xám tro ngã ngồi trên ghế...
Xong rồi...