Hoàng hôn. Trong một biển trúc.
Hai cô gái đứng đối diện nhau, một người toàn thân đỏ thẫm rực rỡ, một người đồ trắng thanh thuần.
Ánh mắt của Thượng Quan Ánh Dung đầy vẻ chính nghĩa: "Mạnh Trường Ca, ta có thể thông cảm cho việc ngươi muốn báo thù thay cho huynh trưởng nhưng ngươi giết Hiền phi còn chưa đủ sao, chẳng lẽ muốn phá hủy cả thiên hạ này mới hài lòng?"
Tay áo màu đỏ của Mạnh Trường Ca bay trong gió như ngọn lửa bốc cháy hừng hực giữa trời, nàng dùng ánh mắt như nhìn một con kiến hôi mà quan sát người đang đứng trước mặt: "Thiên hạ này vốn là Mạnh gia ta đổi mạng mà có, bây giờ ta muốn phá hủy nó thì có sao?"
Thượng Quan Ánh Dung nghe vậy liền căm phẫn nói: "Ngươi... ngươi thật không thể nói lý! Ngươi cũng từng là một tướng quân, cũng từng bảo vệ đất nước này, vậy mà tại sao lòng dạ lại nhỏ mọn như vậy? Chẳng lẽ ngươi muốn nhìn thấy cảnh trăm năm chiến hỏa, sinh linh đồ thán hay sao?"