Tô Hồng suýt nữa nói ra tên của Từ Thanh Hoan, vô ý thức nhìn về phía phòng vệ sinh.
Chỉ thấy Kha Tu đứng ở cửa phòng vệ sinh, biểu lộ vẫn phong khinh vân đạm như cũ, Tô Hồng phỏng đoán, hắn hẳn là không nghe được một chữ "Từ" mà mình không cẩn thận nói ra.
Bây giờ không xác định được đến cùng Kha Tu và Từ Thanh Hoan ai mới là người có vấn đề, Tô Hồng đối với chuyện này, không dám có một chút thư giãn.
"Được rồi, cám ơn, tôi lập tức đi."
Tô Hồng cúp điện thoại quay đầu rửa mặt mặc quần áo, Kha Tu từ sau lưng của cậu, dò xét bờ vai rộng và cái éo thon của cậu, còn có đôi chân thẳng tắp thon dài, ánh mắt càng thêm âm trầm.
"Anh Tô muốn đi đâu? Có cần tôi đi cùng sao?"
Kha Tu đứng sau lưng cậu, giống như thường ngày, nhưng Tô Hồng có thể nghe được nhu tình trong giọng nói của đối phương.
Tô Hồng không khỏi nghĩ đến tiếng than nhẹ bên tai tối qua.