Đi theo tôi.
Tôi dẫn cậu xuống biển sâu ngắm hải vực đẹp tuyệt vời, nơi ấy có bầy cá và hải quỳ duyên dáng.
Cậu không thể sinh sống dưới nước trong thời gian dài, tôi có thể truyền khí cho cậu dưới biển, xây một hòn đảo độc lập cho cậu ở trên biển.
Mặc dù tôi không có hai chân của nhân loại, nhưng tôi sẵn lòng leo lên đất liền để theo đuổi cậu.
Đừng ở lại chỗ này, cậu sẽ chết đó!
Tắc Nhâm nghiêm túc nhìn Tô Hồng. Anh không biết dùng tiếng nói của loài người biểu đạt những lời này, không biết loài người đem lời thổ lộ sáng tác thành thơ ca như thế nào.
Nhưng anh nhất định phải dẫn Tô Hồng đi.
Tô Hồng ngẩn ra: "Anh nói nhảm cái gì thế? Mấy ngày nữa thực nghiệm kết thúc là có thể..."
"Giả dối!" Tắc Nhâm bóc trần vỏ bọc giả dối mà Tô Hồng ngụy trang.
Tô Hồng chợt nghẹn lời: "Sao anh biết là giả?"