Gương mặt mê luyến do bị kích thích khắc sâu vào trong mắt của Tắc Nhâm.
Tắc Nhâm trong lòng nóng lên, vô ý thức dùng một cái tay khác nâng phần gáy của Tô Hồng lên, hôn sâu.
Đây là tư thế mới học của nhân loại này lúc ở dưới đáy nước.
Hắn không biết cái tư thế này có ý nghĩa gì, nhưng hắn không khống chế được mình, chỉ muốn thân mật hơn, càng chặt chẽ hơn.
Tô Hồng bị cái hôn này hôn mê mẩn.
Đại ca, ai dụ dỗ ai?
Cậu chỉ mới dùng ngữ điệu mê hoặc, con cá này thế mà đã bắt đầu giở trò đối với cậu rồi?
Tô Hồng sao có thể nhẫn nhịn được?
Nguyên chủ từ nhỏ liền ưu tú hơn so với bất kỳ kẻ nào thì càng thêm không thể nhẫn nhịn.
Thế là Tô Hồng hé miệng, thề phải cho con cá lớn dã man này biết, ai mới hơn ai một bậc.
Nhân ngư mặc dù là động vật ăn thịt, nhưng khoang miệng của Tắc Nhâm hoàn toàn không có mùi máu tươi, chỉ có vị mặn nhàn nhạt của nước biển, cũng lạnh buốt như thân thể của hắn.