Có lẽ bởi vài bao nuôi được một ảnh đế, nên tiếng nói của Tô Hồng đêm nay cao lên không ít.
Những người khác trong phòng khách đều hoan hô một trận, Lam Dã Trì dù muốn cự tuyệt, cũng không tiện.
Chẳng qua là chút tiền, hắn cũng không thèm để ý.
Hắn quan tâm là…lá gan Tô Hồng nay đột ngột lớn.
Hắn lẽ nào thực sự cho rằng, có quan hệ với Lục Thanh Y, thì bản thân trong giới này có thể muốn làm gì thì làm sao?
Ồ…
Lam Dã Trì chợt lóe lên ánh sáng thâm độc, giơ ly rượu lên, đối với người vừa đi xuống sàn nhảy ra hiệu.
Đối phương nhận được ánh mắt này của Lam Dã Trì, hơi dừng lại một chút, lập tức cười hướng Tô Hồng:
"Tô lão đại, anh lợi hại như vậy, thực sự thu thập được Lâm Uyển Dung cùng Lục ảnh đế nhỉ?"
Đột nhiên bên người có thêm một bé trai tứ chi thon dài, Tô Hồng theo bản năng đưa cái mông di chuyển về hướng khác.
Kết quả đụng tới tay Lam Dã Trì.
Tô Hồng lại hơi di chuyển trở về.