Đứa con gái này, Tô Hồng đã dùng ròng rã mấy năm trời để thăm dò nó.
Phát hiện nó thật sự không phải một người tấn công.
Cậu ở trong lòng cân nhắc một chút, xem ra những người tấn công của đế quốc còn chưa kết hợp lại thành một liên minh nghiêm ngặt đối đầu với cậu, cho nên ở một số thế giới vẫn sẽ có lỗ hổng cho Tô Hồng dễ dàng chấp hành nhiệm vụ mà không có một cản trở nào.
Nhưng lý do này cũng không làm cho Tô Hồng xem nhẹ nhiệm vụ.
Tuy rằng công chúa Bạch Tuyết không phải là một người tấn công, nhưng lại vô cùng có khả năng vai nữ chính trong nội dung gốc của vở kịch, vẫn như trước kia là một mầm mống đe dọa.
Tô Hồng tỏ thái độ, hệ thống nhà mi một chút công dụng cũng không có, còn phải để ông đây tự mình suy đoán.
Mà cậu hạ lệnh, toàn bộ thị vệ trấn giữ cổng vào thông với rừng rậm đều phải giả vờ rời đi.
"Có vẻ... Dạo gần đây tâm tình của Vương hậu rất tốt."