Tô Lý Ân không thích Tô Hồng bởi vì hắn là do một Beta không nghe lời sinh ra.
Nếu Tô Hồng không phải là một Omega quý giá, có lẽ hắn đã bị vứt bỏ ngay từ khi chào đời.
Tô Hồng nghe Tô Triệt nói thì run lên một cái, chán nản gục đầu xuống.
[Hệ thống: Oa, ký chủ! Tần suất tinh thần của cậu đang rất vui vẻ!]
[Tô Hồng: Hỏi ngu, ta còn ở rối rắm như thế nào mới có thể danh chính ngôn thuận trà trộn vào yến hội đây, giờ có Tô Lý Ân trợ giúp có thể không vui vẻ sao?]
Dưới tầm mắt đau lòng của Tô Triệt, Tô Hồng khẽ nhếch khoé miệng.
Những mối quan hệ trong cuộc sống này quá phức tạp, lòng người khó dò, mà thứ hắn am hiểu nhất chính là lấy lực dùng lực.
Muốn khiến hắn chết, muốn khiến hắn sống không bằng chết… Hắn sẽ sống rực rỡ hơn bất kỳ kẻ nào!
Ba ngày sau, trong học viện đế quốc——
Sân bay tràn ngập phi hành khí của các gia tộc, màn đêm còn chưa hoàn toàn buông xuống nhưng lễ đường trong học viên đã sáng bừng.