Trong căn phòng tối tăm chỉ có một chiếc đèn dầu đang đốt từ từ.
Tô Hồng thấy vẻ mặt Hoắc Tàng đột nhiên trầm xuống, vội vàng giải thích:
"Ta không có ý định khác, chỉ là ta cảm thấy bây giờ Lăng đại soái nguyện ý theo Hoắc đại soái từ Đông Bắc tới thành Bắc Vọng, tất nhiên là mang theo ý định kết minh mà đến, nếu không cũng quá đột nhiên."
Quang ảnh minh ám loang lổ, chiếu rọi ở Hoắc Tàng trên mặt, soi sáng ra hắn vẻ mặt cũng khó có thể phỏng đoán.
"Lăng Vân Tiêu chính xác là đến kết minh với nhà họ Hoắc, ngươi rất thông minh, nhưng tại sao nó lại trở thành thứ hạn chế ngươi?"
Tô Hồng nghe câu hỏi của Hoắc Tàng, hơi liễm môi.