Tần Thiển Thiển càng nghĩ càng thấy có chút không đúng, xem thái độ lãnh đạm của thiếu soái đối với ả, cùng với ánh mắt thâm trầm luôn nhìn Tô Hồng này.
Lời của thiếu soái nghĩa bóng có phải chính là nếu không có Tô Hồng thì hắn cũng sẽ đưa mình ra ngoài.
Tô Hồng trong lòng cười lạnh, thiếu soái đúng là người tài, chỉ một câu liền dễ dàng đem mâu thuẫn giai cấp chuyển thành xích mích nội bộ.
Qua lần này chắc địch ý của Tần Thiển Thiển đối với cậu lại tăng lên rồi nhỉ!
Chỉ thấy Tần Thiển Thiển vành mắt đỏ hoe nhìn về phía Tô Hồng:
"Ông chủ, ta không có ý đó, chỉ là do Phán Phán cứ kiếm chuyện với ta, ta chỉ là nhất thời nhịn không được.
Đúng là co được dãn được, trong lòng Tô Hồng có chút lạnh, ngoài miệng lại thở dài nói rằng: