Tô Hồng đột nhiên giãy giụa muốn đứng dậy, có lẽ là động tác quá mạnh, phần xương chậu truyền tới một cảm giác đau đớn khủng khiếp
"A...…"
Tô Hồng nhịn không được hét lên một tiếng.
Hộ viện đang đứng xung quanh đợi cậu lập tức chạy tới đỡ Tô Hồng:
"Ông chủ, ngài xem ngài bệnh luôn rồi, chúng ta đừng chờ nữa!"
Tô Hồng mím môi không nói lời nào, thật ra thì đầu cậu bây giờ cứ xoắn lại một chỗ, chìm chìm nổi nổi như đạp trên bông.
Hộ Viện thấy Tô Hồng không trả lời, mau mau nói tiếp: "Ông chủ ngài xem, Thiếu Soái nhất định đã xuống núi rồi!"
Tô Hồng theo bản năng nhìn qua: "Là binh mã của nhà họ Hoắc sao?"
Hộ Viện trong lòng gấp đến dậm chân: