"Nghe nói ông chủ Tô bị thương phần xương cụt, nhưng lúc đó ông chủ Tô còn nhỏ tuổi, sức khôi phục mạnh, cho nên bây giờ cũng không nhìn ra được ông chủ Tô từng bị thương."
A Kim đem những gì mình biết đều nói cho Thiếu soái, anh ta không hiểu, làm sao thiếu soái lại đột nhiên hứng thú với ông chủ của rạp hát đó như vậy.
Mà Hoắc Tàng mặc quần áo tử tế, cũng không tiếp tục tiếp tục hỏi tiếp, ngược lại là A Kim nhìn thấy thiếu soái đột nhiên bắt đầu tháo dây cương, dắt ngựa ra khỏi chuồng, sợ đến tóc gáy dựng hết lên.
Bây giờ cũng sắp cuối năm, đúng lúc hôm qua đại soái nhận được một phong thư, dự định đi Đông Bắc, thiếu soái muốn đi đâu chứ?
"Thiếu soái! Võ đài ở phía sau phủ, ngài dẫn ngựa, là muốn đi ra ngoài sao?"
Hoắc Tàng trở mình lên ngựa, thần thái thong dong tuỳ tiện:
"Luyện bình lâu như vậy, không dẫn ra ngoài đi vài vòng, làm sao biết được chiến lực của bọn họ như thế nào?"