Tô Hồng dùng hết toàn lực thoát khỏi ràng buộc của Lục Thanh Y.
Nhưng một ảnh đế cao một mét chín mỗi ngày đều tập thể dục thể thao hai giờ, làm sao có thể thua dưới tay một tiểu kim chủ khi bé không được cung cấp đủ dinh dưỡng.
Sau khi Tô Hồng lôi lôi kéo kéo, không chú ý một chút, cả người vấp ngã hoàn toàn rơi xuống ghế sofa.
Mí mắt Lục Thanh Y giật giật, theo bản năng lao về hướng Tô Hồng.
"Oành oành —— "
Cũng còn may sofa nhà Tô Hồng vừa đủ lớn lại mềm mại.
Tô Hồng "gừ gừ" nho nhỏ một tiếng bị nhấn chìm trong lồng ngực Lục Thanh Y.
Lục Thanh Y bảo vệ đầu Tô Hồng.
Trong nhà yên tĩnh chỉ có tiếng vù vù chuyển đối tầng số điều hòa.
Điều Tô Hồng còn nghe được, chính là nhịp tim kinh hoàng của Lục Thanh Y.
Qua hồi lâu, Tô Hồng run rẩy lo lắng, đôi chân lộ ra từ trong quần pyjama liên tục sượt xuống người Lục Thanh Y.
"Anh ngồi lên... Đè chết tôi rồi..."