Tô Hồng bị mấy tên say rượu kéo đến trên chiếc ghế salon, hắn có chút khó chịu hơi di chuyển về phía bên cạnh, tận lực không muốn tiếp xúc quá gần với tên đang ép sáng kia.
Đây là Tô Hồng, cũng là nguyên chủ.
Nguyên chủ cho dù tâm tư trống rỗng muốn bước chân vào xã hội thượng lưu, nhiều lần vấp ngã trở thành trò đùa, cũng bị nhiều người cười nhạo, thế nhưng hắn-----thực sự không phải là kẻ ngu si.
EQ vẫn còn nhiều lắm.
Tô Hồng phân biệt được cái gì là tốt, cái gì là xấu.
Nguyên chủ là đứa trẻ bước ra từ trại mồ côi, mặc dù đối với tiền tài tâm lý vẫn có chút mất cân bằng, nhưng đối với thuần thường đạo đức, hắn vẫn có phán đoán cho riêng mình.
"Này, Tô lão đại ngày hôm nay cũng đã đến đây rồi, tôi nghĩ anh để chứng minh mình đã bước chân vào giới này, lập tức xem thường đám cô hồn vất vưởng bọn tôi nữa rồi ha ha ha ha."