Ngày hôm sau, trong hòm thư của Tô Hồng, trời rung đất chuyển nhận được một lá thư mời vô cùng chính thức.
"Lão đại, có người mới anh đến tham gia một buổi họp báo ra mắt phim."
Là một nhà giàu mới nổi, Tô Hồng cho rằng, nhất định phải để cho thủ hạ gọi mình là lão đại thì mới có vẻ độc đoán bá đạo.
Cho dù thủ hạ của hắn là một tên mặt đơ + lãnh cảm, nhưng bị ép buộc dưới uy lực của đồng tiền, vẫn gọi lão đại hết sức thuận miệng.
Tô Hồng thật không thể tin được, ngày hôm qua hắn vừa mới thương lượng với Lục Thanh Y xong sử dụng 20 triệu tổng giá trị bao nuôi đối phương, đối phương ngày hôm nay đã ra tay có phải nhanh quá không?
Tô Hồng cầm bức thư lên ho khan hai tiếng, cấp dưới xử lý tài vụ đi lên phía trước giúp hắn, quay về phía máy tính trợn to mắt:
"Lâm Uyển Dung?"