Ngày hôm sau, Trạch Nặc Tư lại bị Tô Hồng dùng một cước đá xuống giường.
Trời vẫn còn chưa sáng!
Nhưng vốn đã quen với bản tính trong nóng ngoài lạnh của tình nhân, cho nên biểu hiện của Trạch Nặc Tư không có bất kỳ bất mãn nào.
Thậm chí, tối hôm qua sau khi Tô Hồng quá chủ động, làm cho hắn được yêu thương mà sinh ra hoảng sợ, hai người nồng nhiệt lăn giường suốt cả một đêm.
Mà Trạch Mặc Tư một chút cũng không nhớ ra được vì sao hôm qua mình lại đến phòng ngủ của Tô Hồng.
Sau khi xuống giường, Trạch Nặc Tư liếc nhìn Tô Hồng vẫn còn cuộn tròn trên chiếc giường mềm mại, kìm lòng không được mà bắt lấy một chân trần trụi lú ra bên ngoài chăn của Tô Hồng.
"Buổi sáng tốt lành, vương hậu của ta."
Ngay sau đó, một nụ hôn khẽ lướt qua mu bàn chân của Tô Hồng. Khiến cho toàn bộ lông tơ sau lưng Tô Hồng đều đứng lên.
Cái tên kỵ sĩ này sao lại có nhiều thao tác như vậy chứ!