"Tô Triệt, vì sao bọn họ có thể quang minh chính đại đi vào đế quốc! Cảnh vệ không trung của chúng ta đâu!"
Tô Lý Ân tức giận, đem kiếm vứt tới, tàn nhẫn mà xẹt qua má Tô Triệt.
Chỉ thoáng chốc, máu tươi chảy xuống từ trên gương mặt lạnh lùng của Tô Triệt.
Tô Triệt không rên một từ, cúi người nhặt lên bội kiếm của hoàng đế mới nhẹ giọng trả lời:
"Phụ thân, ngài còn chưa trả lời vấn đề của con."
Tô Lý Ân sững sờ, nhớ tới một buổi sáng trước khi phát hiện có ngoại vật xâm lấn đế quốc, Tô Triệt hỏi ông: vì sao lại phải vứt bỏ những anh chị em beta của anh?
Tô Lý Ân trầm mặt:
"Bây giờ là thời điểm hỏi mấy thứ này sao? Đế quốc đang đối mặt với sự uy hiếp, mà con, con trai của ta, người được giao cho trọng trách bảo vệ tinh đô lại ở chỗ này vứt bỏ nhiệm vụ!"
Tô Triệt im lặng nghe.
Mấy anh chị em bên cạnh cũng từng người cảm nhận được không khí của hôm nay không đúng.