Thanh âm của cậu trầm khàn, nhưng cố định, dù cho Tô Minh dùng đến chuyện cậu động dục ở trong học viện để kích động cậu, cậu cũng như trước không để ý thể diện của chính mình, chỉ liên tiếp nhấn mạnh ——
Xin lỗi Kiều Tu Á.
Hơi thở của Tô Minh từ từ trở nên âm trầm, cậu ta cười gằn nhìn đứa em trai không biết sống chết kia, chậm rãi đi đến trước mắt Tô Hồng:
"Muốn xin lỗi?"
Hô hấp của Tô Hồng dần dần dồn dập, lại kiên định gật đầu.
"Chi bằng để tôi đánh cậu một trận, sau đó xin lỗi cả hai người !!"
Tô Minh vươn tay gầm nhẹ, mắt thấy sẽ đánh xuống đầu Tô Hồng, lại nghe trong không khí truyền đến một tiếng rít xé gió.
"A! ! !"
Tô Minh la lên một tiếng, đau đớn tổ độ nắm cánh tay vừa bị đánh gãy của mình, quay đầu mắng:
"Ai dám đụng đến tôi!"
Chỉ thấy Lục Tuyền đẩy kính mắt, bước trên đôi giày cao gót tinh tế không nhanh không chậm đi tới, cổ tay hạ xuống, súng hơi tinh xảo lại an vị trên đùi lần nữa.