"Đứa trẻ, ngươi tên là Niệm Hồng đúng không?"
Niệm Hồng cảnh giác nhìn ông ta, không có trả lời.
Trong lòng Tô Hồng rất hài lòng "Lão hòa thượng không có tìm nhầm người, cao quý lãnh diễm như vậy, là người ông muốn tìm."
Chỉ thấy sau khi Niệm Hồng nhìn hai người xong, yên lặng lui ra sau mấy bước, trầm giọng hỏi "Các người là ai?"
"Lão nạp là trụ trì chùa Thập Phương, Huyền Du."
"Người bạn nhỏ, ngươi không cần phải lo, tên của ngươi là do huyện trưởng nói cho lão nạp, lão nạp tuyệt đối không có ác ý."
Huyền Du nói xong, Niệm Hồng trầm mặc chớp mắt, hỏi "Vậy ngươi… Các ngươi, đều là tới tìm ta?"
Tô Hồng mặc dù không nói chuyện, nhưng Niệm Hồng vẫn nhớ kỹ hắn, cho nên cũng nói đầy miệng.
Huyền Du thấy được Niệm Hồng vẫn nhớ đến Tô Hồng, lông mày nhíu lại, nhưng không làm ầm ĩ lên.
Giống như kiếp trước, sau khi ông ta phát giác được dị dạng của Trần Yết và Tô Hồng… Cũng chỉ dùng thái độ quan sát đáp lại.