Chùa Khê Minh chiếm diện tích rộng lớn, nửa ngọn núi đều bao phủ mùi quỷ khí.
Tô Hồng và Trần Yết ai nấy đều giữ riêng mình những ý đồ riêng đi về phía đỉnh núi, bên ngoài nơi đó rộng rãi tráng lệ, trước cửa viện còn treo hai đèn lồng đỏ hoa lệ, tựa như đang nghênh đón hai người đến.
Bề ngoài, Trần Yết là đến trừ quỷ, Tô Hồng là muốn qua núi, vì vậy dù sao đi chăng nữa cũng phải đi qua nơi này.
Tô Hồng được Trần Yết nâng đỡ từ từ rút tay lại, hơi bất đắc dĩ cười nói: "Thánh tăng, mời."
Trần Yết giữ im lặng, đưa tay gõ gõ cửa lớn.
"Cốc cốc cốc."
Gõ cửa mấy lần, bên trong vang lên giọng thiếu nữ trong trẻo:
"Tới rồi tới rồi, ai nha gõ cửa mạnh như vậy!"
Đem theo ba phần mất kiên nhẫn bảy phần ghét bỏ, cửa lớn kít một tiếng mở ra từ bên trong, một tiểu nha đầu xinh đẹp đáng yêu không khỏi nhìn chằm chằm hai người trước mặt.