Kim Linh lay động, Đinh Linh vang vọng, ở trong đêm khuya lạnh lẽo cực điểm này, truyền khắp ngọn núi.
Một nam tử tóc bạc cao gầy mặt không cảm xúc bước lên đỉnh núi, nhìn thấy trước mắt, xác nhận có một dinh thự đèn đuốc sáng trưng ——
Tại sao nói đáp lại?
Bởi vì kia là cảnh tượng mà người thường nhìn ra.
Trần Yết pháp tướng uy nghi, bộ mặt hung ác, chỉ nhè nhẹ thoáng nhìn, liền nhìn ra được phía dưới bề ngoài đèn đuốc sáng trưng kia, khí đen mịt mờ dày đặc, là quỷ khí.
Mà dinh thự rường cột chạm trổ kia cũng là cảnh tượng không có thật, căn bản không có viện lạc giả sơn xa hoa gì, có, chỉ là một ngôi chùa...đổ nát điêu tàn.
Sáu mươi năm trước, mặc dù nơi này rách nát, nhưng chung quy lại vẫn là ngôi chùa của các vị cao tăng đã viên tịch, không ngờ, giờ đây lại bị quỷ chiếm giữ, làm nhiều chuyện thương thiên hại lí như vậy.