"Lúc này, còn cần phải nói những lời này sao? Thành phố G bởi vì có anh, lực lượng của chính phủ mới có thể duy trì tương đối hoàn thiện, trước mắt là nơi duy nhất của Hoa quốc còn có hi vọng nghiên cứu ra chất bên trong quá trình tiến hóa, nếu như thành phố G rơi vào tay giặc, có lẽ Hoa quốc sẽ liền rơi vào tay giặc."
Tô Hồng khẩn thiết nói.
Hai mắt Lâu Kiêu hơi trầm xuống.
Bảo vệ quốc gia và nhân dân, đây là nguyên tắc mà trước giờ hắn chưa từng khước từ.
Nhưng Tô Hồng...
Một bàn tay mềm mại xoa lên mu bàn tay hắn.
"Tôi không muốn lại bị bỏ rơi đâu."
Tô Hồng biết rõ không thể nóng vội, bất kể là thuyết phục Lâu Kiêu đồng ý đồng hành cùng mình, hay là hoàn toàn làm rung động trái tim sắt thép của người đàn ông này.
Lâu Kiêu không rút tay lại, nhìn thật sâu Tô Hồng: "Cậu không sợ chết sao?"