Tiếng nổ cực lớn vang lên ở nơi cách xa trạm xăng.
Tô Hồng nhanh chóng bắt được rất nhiều cảm xúc hoảng sợ của động vật phát ra trong không trung. Hắn nghĩ, loại năng lượng của vụ nổ sóng điện này... đủ để làm rung động cả lòng đất.
Mà ở họng súng của Lâu Kiêu, một làn khói xanh chậm rãi tan đi.
Hắn kéo Tần Hải đến một nơi cách xa trạm xăng, lại ra một kích lôi điện khổng lồ trực tiếp đưa người lên Tây Thiên.
"Lại đây."
Lâu Kiêu để súng xuống, bình tĩnh gọi đầu bên kia.
Tô Hồng che giấu nụ cười nơi khóe miệng, vờ như vừa bừng tỉnh, cắn răng đi đến bên người Lâu Kiêu.
"Có bị thương không?"
Lâu Kiêu hỏi.
Tô Hồng mím môi, thấp giọng trả lời: "Không sao."
Lâu Kiêu không nói điều gì, vẫy tay, hai người Lý Lan Đạt và Trạch Vinh từ xa chạy đến, lục soát thi thể Tần Hải.
"Đội trưởng, là người đảng K."
Trạch Vinh tìm ra một tấm huy hiệu, bên trên dùng những đường vân chặt chẽ khắc thành một chữ "K".