"Ngươi giết tất cả mọi người trong lãnh địa của Lan Đức Nạp, kể cả người thân và hôn phu của hắn. Tại sao ngươi nghĩ hắn vẫn yêu ngươi?"
Tô Hồng theo dõi ký ức của đối phương, ngày càng cảm thấy rằng vị Nữ hoàng này không phải đầu óc không tốt mới đây, sợ là vốn nó đã không tốt!
Elsa không quan tâm nếu Tô Hồng biết các sự kiện trong quá khứ của mình. Tại sao vị thần lại quan tâm đến ý kiến của một con kiến chứ?
Không chỉ thế, kể cả sự sống chết của con kiến nàng cũng không màng.
"Nhân loại, ngươi sẽ mãi không hiểu ý nghĩa của một cuộc sống vĩnh cửu, và mọi thứ phía trước sự trường tồn không phải là thứ ngươi có thể hiểu…"
Tô Hồng lau vết máu trên miệng mình và cười sảng khóai. Sao hắn lại không hiểu?
Lan Đức Nạp bất tử không dám yêu chính bản thân mình, nhưng cũng vì sự vĩnh hằng đó mà lòng căm ghét của Lan Đức Nạp với Elsa không bao giờ phai.
"Nữ hoàng cao quý, hãy nghe tôi, lời giải thích của tôi là -