Vào sáng sớm ngày hôm sau, Tô Hồng tỉnh dậy trong chiếc chăn nhung mềm mại.
Không khí có mùi thơm và ngọt ngào, đó là loại nước hoa độc đáo, chỉ có ở gia đình Ully.
Đầu của Tô Hồng lảo đảo ,ngồi dậy một cách khó khăn.
Nhưng sau khi anh đứng dậy, anh nhẹ nhàng kéo tay mình ra, vai với phần gáy đột nhiên có một vết ngứa mờ nhạt.
"À."
Tô Hồng khịt mũi và chạm vào cổ mình, phát hiện một vết thương nhẹ, nhưng nó đã kết vảy và dường như không sâu lắm.
[Hệ thống: ... Mặc dù lần đầu tiên gặp mặt không bị đè,thế nhưng đã bị hút màu, cảm thấy nó không là một điều tốt cho lắm.]
Tô Hồng ngồi trên giường, giả vờ suy nghĩ khi anh đã bị thương, nhưng khóe miệng anh lại cong lên một nụ cường điên cuồng một cách khó hiểu.
[Tô Hồng: Cậu nói với tôi đo là cậu ngu ngốc hay khờ dại?]
[Hệ thống: Sốc!]