"Em đã từng đoán qua, Thôi ca gia thế của anh khẳng định không phải thuộc dạng phổ thông, học trưởng lại là bạn thân của anh chắc chắn cũng không đơn giản….
Nhưng em còn chưa có cơ hội hỏi rõ ràng, anh ấy đã bị người mang đi,
Em biết khả năng của mình, trong mắt các anh chỉ nhỏ bé không đáng kể, thế nhưng... Em, học trưởng đối với em rất quan trọng, em...
Em nhất định phải đưa anh ấy trở về!"
Tô Hồng đứng bên cạnh Thôi Thành, từng chữ từng chữ, nghiêm túc nói.
Thôi thành không cách nào biện hộ, nói đều đúng cả, ngược lại Tô Hồng cùng Bùi Dục cũng đã tiếp xúc thân mật, những chuyện như này cũng là nên biết đi.
"Bùi Dục, họ Bùi, trước tiên em đoán thử xem người nhà của hắn là ai?"
Tô Hồng suy nghĩ một chút, lập tức giả vờ ngạc nhiên: "Tập đoàn Bùi Thị!? Thực sự là là là... đứa con bị Tổng giám đốc nhà đó đối xử tệ bạc sao?"
Thôi thành cười khổ: "Không sai, tổng giám đốc tàn bạo kia, là cha của Bùi Dục, Bùi Đông Minh."