"Tôi thích anh, ba chữ này, nói lại lần nữa."
Bùi Dục tựa hồ không chút cảm giác yêu cầu của mình rất kỳ quái, tựa lưng vào ghế ngồi, bình tĩnh nhìn chằm chằm Tô Hồng.
Tô Hồng cắn chặt răng: "Cần phải đọc đoạn này sao? Tạo sao tớ nghe người khác nói, bọn họ đều sẽ đọc một câu nào đó mà…."
Nói xong đã thấy Bùi Dục nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía hắn: "Tôi là người quyết định kết quả kiểm tra ngày hôm nay."
Ý là: Cậu quan người khác nói gì làm gì?
Tô Hồng: Anh sống thật không có đạo lý mà!
Tô Hồng uất ức đến cực điểm, hai tay đỡ lấy tai nghe, hít vào một hơi thật sâu, chậm rãi thì thầm----
"Tôi thích anh."
Bùi Dục đóng lại văn kiện thu âm, biểu hiện vẫn không quá hài lòng: "Quá bình thản."
Tô Hồng: "…"