"Người! Có phải muốn lôi hết tâm can ta ra! Mới hài lòng!"
Tô Hồng khàn cả giọng mà hét lên, lập tức hai mắt liền khẽ đảo, hoàn toàn ngã xuống.
Lúc trước vẫn còn hò hết ầm ĩ cả một góc, vậy mà ngay sau đó đã hoàn toàn ngã xuống.
Bọn thị vệ ngoài điện thấy tranh chấp nơi này, đưa mắt nhìn nhau...
Trải qua một thời gian dài, trong lòng mọi người đều có một vấn đề phức tạp —— Nếu Hoàng thượng và Nhiếp chính vương đánh nhau, đám thủ vệ Hoàng cung cuối cùng phải giúp ai?
Dù sao, mọi người đều biết, Nhiếp chính vương mới là người nắm thực quyền của Đại Tông triều.
Mười vạn đại quân biên giới là thanh đao sắc bén nhất trên tay hắn, tối thiểu hơn một nửa văn võ trong triều đều dâng lễ năm mới cho Vương gia.
Tiểu Lâm tử nghe Tô Hồng quát lên những lời này, trái tim hắn như muốn nhảy ra ngoài, sợ Nhiếp chính vương nổi giận mà vung đao chém Hoàng thượng!
Không ngờ Tô Lung Nguyệt chỉ nhíu mày thật chặt, thấp giọng nói: "Còn không đưa đi."