Tiểu Lâm tử ở bên cạnh vừa ấm ức vừa ưu sầu, nhẫn nhịn một lúc lâu mới nói ra:
"Còn không phải Bệ hạ đối với Nhiếp chính vương quá tốt, mới có thể để người bên ngoài cảm thấy hai người..."
"Hai chúng ta như thế nào?"
Ánh mắt Tô Hồng giật một cái, dọa Tiểu Lâm tử liền lập tức cúi đầu:
"Hoàng thượng và Nhiếp chính vương thúc cháu thân thiết hòa thuận, Thiên gia may mắn a!"
Hắn cũng đa tình nha, leo đến vị trí đại nội tổng quản, sao có thể nhìn không hiểu lòng người chứ?
Vị tiểu Hoàng đế này, nhìn thì thật ngây thơ, nhưng thực chất bên trong, dòng máu Tô gia, ăn sâu vào người rồi!
Tô gia, chẳng có mấy ai dễ ăn hiếp... Cho nên Tiểu Lâm tử đối đãi với Hoàng thượng, có thể nói hết lòng hết dạ, mọi yêu cầu của Hoàng thượng hắn đều yên lặng làm theo, chưa từng hỏi nguyên nhân.
Tô Hồng cười như không di chuyển ánh nhìn, không nói thêm gì nữa.
Hắn sao có thể không biết, những người tâm tư nhỏ mọn bên cạnh mình chứ?