Bên trong đồng tử đen nhánh của Đồ Lan, ánh vàng phát sáng như muốn nổ tung.
Hắn nhìn chằm chằm Tô Hồng ngây thơ, nói giọng khàn khàn:
"Ngươi, muốn biết?"
Tô Hồng mím môi, kiên quyết gật đầu nhẹ, đôi mắt sáng lên, như muốn che giấu vẻ ngượng ngùng nhưng lại hiếu kỳ không thôi.
Đôi tay vốn đặt trên lưng Tô Hồng khẽ di chuyển, Tô Hồng ngạc nhiên thấy Đồ Lan nắm lấy một tay của hắn, tìm kiếm trong làn nước ấm áp...
Làm cái gì vậy?
Tô Hồng im lặng theo sự dẫn dắt của Đồ Lan, hướng bàn tay xuống... Đột nhiên trực tiếp sờ vào một cái...Không, hai cái...
Đồ Lan đột nhiên nhẹ nhàng hít một hơi, lập tức kiềm chế dục vọng như không thể kiềm chế nổi, nhìn thật sâu vào Tô Hồng:
"Chính là như vậy."
Sắc mặt Tô Hồng cứng đờ cảm nhận được thứ bên dưới...
Đồ Lan vẫn đang dùng tay của hắn, chậm rãi, không có chuyển động.
"Chính là...như vậy?'
Tô hồng chết lặng hỏi.
Đồ Lan thì thầm rên, tạm thời ngầm thừa nhận.