Nhưng cuối cùng, chuyện này vẫn tiếp tục tiến hành theo phương pháp Tô Hồng cung cấp.
Vì thế, Âu Dương Thần lấy căn cước và sổ hộ khẩu của mình ra.
"Cậu thật sự không gạt tôi? Bây giờ vay nặng lãi còn cần sổ hộ khẩu sao?"
Âu Dương Thần nửa tin nửa ngờ nhìn Vương Thiếu Bân.
Vương Thiếu Bân ấp úng: "Ài, không phải người ta sợ nhà cậu cầm tiền xong rồi chạy sao, cho nên mới cần cậu mang sổ hộ khẩu tới thế chấp."
Âu Dương Thần càng nghi ngờ hơn.
Vương Thiếu Bân nhanh chóng nói: "Âu Dương à, cậu nghĩ một chút xem, vài tỷ đó, có cmn nhà ai vô duyên vô cớ bỏ ra một khoản tiền lớn như thế giúp cậu? Cậu không lấy thứ quan trọng nhất ra thế chấp thì người ta cũng sợ chứ!"
Vương Thiếu Bân không ngừng tẩy não hắn, cuối cùng Âu Dương Thần cũng không thể không chấp nhận.
Thôi quên đi, hộ khẩu cũng chỉ là quyển sổ, mạng một thiếu gia ăn chơi như hắn đáng giá mấy tỷ, vẫn lời chán.