"Âu Dương thiếu gia của tôi, xin anh thương xót, giúp đỡ chút đi, tôi và Cố tổng đã nói chuyện làm ăn cả nửa năm, đây là nhiệm vụ tử cha tôi bàn giao lại, sáng nay đột nhiên nói kết thúc hợp tác, tôi thật sự không có cách nào khác!"
Vương Thiếu Bân ngồi bên cạnh hắn, cầu xin gia gia và nãi nãi.
Âu Dương Thần xoa trứng gà luộc lên khóe mắt còn có chút máu đọng, bất đắc dĩ hỏi: " Đã đàm phán nửa năm rồi, làm sao đột nhiên kết thúc được đây?"
"Tôi nghi ngờ là tối qua anh đã kêu một nhóm người tới, chọc giận Cố tổng, không phải muốn giúp là giúp được!"
Vương Thiếu Bân chân thành nhìn Âu Dương Thần.
Gia thế Âu Dương không dễ động đến, Vương Thiếu Bân cảm thấy chỉ cần kéo theo Âu Dương Thần, dù hắn không sai, đối phương cũng sẽ nể chút tình mọn.
Không ngờ Âu Dương Thần nhíu mày, lập tức kêu lên: "Dừng xe! Tôi muốn về nhà!"