Hòe Sương xuất mã, lập tức sắc trời trở nên u ám.
Trận mưa tuyết lông ngỗng như từng mảnh bay lả tả rơi xuống, bên trong tầng Biên Vân thậm chí lộ ra thứ ánh sáng nhạt, đó là biểu hiện của trận sấm sét sắp tới.
Sấm sét, chính là thái độ của thiên đạo đối với Ma Tôn.
Mà Hòe Sương không chút sợ hãi, thỏa thích giải phóng sức mạnh của hắn, ngay trước mặt Tô Hồng, hắn không chút nương tay đem ma vật khắp nơi nghiền nát thành bột.
Những người thôn dân kia vốn cho rằng họ chắc chắn sẽ chết nhưng lại may mắn thoát khỏi, trong lúc nhất thời khóc rống không thôi, quỳ lạy Hòe Sương, như muốn nâng hắn lên làm thần tiên.
"Là hai người thanh niên ở trong nhà Nhị Ngưu, hắn là, là thần tiên!"
"Thần tiên! Nhất định là thần tiên đã cứu chúng ta!"
"Thần tiên! Xin hãy rộng lượng cho chúng ta!"