#đồ đệ bị bản thân mò đến cứng rồi biết làm sao đây#
Trong lúc nhất thời, Tô Hồng trong đầu chỉ có duy nhất một câu nói này.
[Hệ thống: Phi lễ chớ nhìn bất lịch sự chớ nghe, ta đã cắt đường truyền kết nối, xin mới ký chủ cứ tự mình phát huy]
[Tô Hồng:…cậu lúc này không kề cạnh, tôi trái lại còn có thể cảm ơn a.]
[Hệ thống: Thế là năm nay tôi không thể nào được nghiên cứu ban thưởng vị trí hệ thống thân thiết nhất rồi.]
Lồng ngực Tô Hồng im tiếng.
Hắn thẳng theo eo nhìn về phía Hờ Sương, cưỡng ép bản thân quên đi dị dạng dưới thân Tiểu đồ đệ, lạnh lùng nói.
"Tối hôm qua sau đó ngươi đã đến đâu?"
Hòe Sương đầy đầu toàn là hình ảnh không đứng đắn, đột nhiên lại bị hỏi, đại não trong nháy mắt hoàn toàn trống rỗng vài giây.
Một lát sau, hắn mới chậm rãi trả lời: "Con…trở về nhà tu luyện."
Tô Hồng trầm mặc.
Trên người Hòe Sương xác thực không có bất kỳ vết thương nào.