"Đúng rồi, nói cho sư tỷ một tin tức tốt, sư phụ nói bắt đầu từ ngày mai sẽ chỉ dạy cho ta tu luyện, sau đó ta cũng sẽ không bao giờ bị người khác bắt nạt nữa rồi!"
Thiển Sanh nhìn dáng dấp thanh niên tràn đầy hăng hái, lời đến cạnh miệng đột nhiên có chút không nói ra được.
Nàng miễn cưỡng cười cợt, gật gù: "Chúc mừng ngươi, rốt cục cũng có thể bắt đầu tu luyện, chạng vạng rồi ta còn muốn đi tìm sư phụ, đi trước nhé!"
Hòe Sương gật gù, cùng nàng cáo biệt.
Nhìn bóng lưng nữ tử mang theo sự hốt hoảng, nụ cười trên mắt Hòe Sương dần dần lắng lại.
Con ngươi Thúy Lục che giấu màn sương buốt giá lạnh lùng.
Hồi lâu, hắn cười tựa như không nhẹ nhàng hừ một tiếng, gánh giỏ thảo mọc chậm rãi đi theo phương hướng trở về đại điện.
Hắn phải làm cho sư phụ một cái gối nhỏ, để lúc ngủ sư phụ chỉ muốn gối lên nó, tựa như gối lên bản thân hắn....
...
Thời gian thắm thoát trong qua, khoảng cách đến ngày Hòe Sương chỉ còn cách nhau 1 ngày.