"Hòe Sương sư đệ, ngươi đang làm gì đấy?"
Thiển Sanh theo sau Phó Vọng Nguyệt chân nhân đi từ trong sân chạy ra ngoài xuyến môn, vựa vặn đụng phải Hòe Sương có vẻ như đang đi dạo sau núi, hiếu kỳ hỏi.
Hòe Sương đang cắt thảo mộc, đột nhiên nghe có tiếng người gọi hắn, sợ đến run cả lên, nhanh chóng xoay người, nhìn thấy Thiển Sanh cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
Nữ tử mặc chiếc quần dài lụa mỏng màu xanh nước, miệng cười như hoa, mái tóc đen nhánh sử dụng thanh trâm đào mộc chạm trổ vấn lên, nét thanh tú bên trong mang theo nét tài hoa.
Mấy năm qua, Thiển Sanh được xem là một trong số ít các đệ tử đối xử tốt với hắn, trong Bộ Tiên Tông này.
Hòe Sương cười cười, giơ thảo mộc trong tay lên nói: "Thiển Sanh sư tỷ, ta thấy tinh thần sư phụ mấy ngày nay có chút ưu sầu, cho nên muốn hái về một ít chẩm mộng thảo cho người làm gối, để trợ giúp giấc ngủ yên giấc."