Tô Hồng dừng một chút, trong đầu tim kiếm một vài tin tức có liên quan đến Đỗ Vân Tê, đơn giản là một đệ tử nổi tiếng của môn phái cũng yêu quái thuộc ma đạo quý mến nhau, cuối cùng rơi vào kết cục bị đồng môn tru diệt.
Nhìn đôi mắt Hòe Sương vừa sợ hãi vừa chân thành, hắn vợt đi một vài nhân vật then chốt, để tránh khỏi trường hợp mai sau tâm ma của đứa nhỏ này bộc phát tìm đến người đó báo thù, chậm rãi muốn nói với hắn.
Hòe Sương nghe được cả kinh và sững sờ, bên trong Thiên điện trống trải mà yên tĩnh, ánh sáng hoàng hôn chậm rãi trôi qua chiếu vào hình ảnh hai người bên trong đang tán gẫu.....
"Vì lẽ đó, trong lòng mọi người đều nghĩ, việc cùng ma tộc yêu mến nhau...đều phải chết sao?"
Cuối cùng, Hòe Sương nước mắt mờ mịt hỏi Tô Hồng.
Tô Hồng cứng lại.
Không nên a, đương nhiên là không nên, thế nhưng ai bảo mạng của lão tử không tốt vậy đến đây gặp gỡ ngươi?