Con ngươi người đàn ông tóc đen buông xuống, đem Tô Hồng ôm vào lồng ngực
"Được."
Tô Hồng trừng mắt nhìn, nhẹ nhàng bật cười.
Nụ cười này, mang Tô Hồng từ mộng mị trở về thực tế.
[Hệ thống: Quá, quá không trọng….nhanh, nhanh, nhanh lau đi nước miếng trên miệng ngươi đi….]
Tô Hồng ngẩn ra, theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn về hướng bên cạnh
Không nhìn không biết, vừa nhìn liền giật mình.
Người đàn ông mái tóc dài vàng óng đứng bên người hắn, mặt mày buông xuống, bình tĩnh nhìn hắn chăm chú, không biết nhìn đã bao lâu.
Tâm tư Tô Hồng chấn động mạnh, nhưng một giây sau, hắn run cầm cập đưa tay ra…..
"Ngươi….là người hay là ma..."
Hệ thống ở trong đầu của hắn tuyệt vọng rít gào [Ngươi tỉnh táo lại cho ta một chút ký chủ!!! Sự sống nha! Đỉnh cao của sự sống nha!!! Tinh thần lưu cả người mạnh mẽ đến mức muốn nổ tung rồi kìa!!!!]
Tô Hồng chấn động mạnh mẽ, theo bản năng từ trên ghế ngồi đứng dậy.